Chúng tôi kết hôn 11 năm,có hai con trai khỏe mạnh,ngoan ngoãn,7 tuổi và 10 tuổi. Hai vợ chồng cố gắng cho con học hành,vui chơi cho bằng bạn bằng bè. Tuy nhiên với không khí áp lực và việc bố mẹ liên tục tranh cãi,việc níu giữ gia đình liệu có cho con được hạnh phúc? Từ bốn năm trước đến nay,muốn giúp gia đình vượt qua khó khăn khi ngoài nuôi con còn phải trả nợ vay mua nhà trả góp,tổng nợ gần 700 triệu đồng trả góp ngân hàng và vay mượn họ hàng,anh đã sa vào đầu tư,chơi tiền ảo để mong kiếm tiền nhanh.
Sau khi thua lỗ,anh giấu gia đình vay mượn bên ngoài và app đen để chơi tiếp. Bốn năm nay,tiền mất vào các trò chơi ảo đó phải gần hai tỷ đồng và hiện còn nợ gần 500 triệu đồng nữa. Trong khi đó,tiền lương hàng tháng của tôi chỉ có 15 triệu,còn anh được 10 triệu. Ngoài việc chi tiêu sinh hoạt và chăm lo cho con,không còn tiền trả nợ. Trong quá trình đó,tôi đã tha thứ,cố gắng xoay xở để giúp đỡ anh trả nợ nặng lãi trước lời đe dọa của người cho vay. Chúng tôi mâu thuẫn,lên tòa để ly hôn hai lần nhưng rồi vì tính mềm lòng và nghĩ thương con không có gia đình trọn vẹn và lo không đủ khả năng nuôi cả hai con nên đã tha thứ,kéo dài cuộc hôn nhân mệt mỏi này.
Đến nay,khi tôi còn đang hy vọng vào tương lai tươi đẹp lúc con bước vào năm cuối cấp với việc cố gắng học giỏi để được vào trường điểm và nghĩ chồng đã chí thú làm ăn sau cuộc khủng hoảng vừa qua,tôi lại phải suy sụp khi biết anh tiếp tục chơi online. Khi bạn bè,đồng nghiệp không cho mượn tiền,các app đen chưa trả nợ cũ nên không cho vay nữa,anh mang cả laptop mua cho con học online đi cầm cố để chơi. Tôi không còn biết nói gì hơn trước tình trạng này. Anh hỏi tôi có cách nào giúp anh cai được không? Tôi bảo đã làm đủ mọi cách rồi mà vẫn vậy thì tất cả đều do ý thức của con người thôi. Anh quá không kiên định.
Một bên anh chăm lo gia đình,phụ giúp việc nhà,chăm sóc con cái,yêu thương vợ,không rượu chè. Một bên lại sa đọa vào việc chơi bạc như thế. Tôi đã hối hận khi tha thứ cho chồng quá nhiều lần khiến anh không coi trọng lời nói của tôi,cứ tái phạm hết lần này đến lần khác. Tôi chỉ lo sợ với đồng lương ít ỏi của mình vừa phải nuôi hai con vừa phải thuê nhà và trả khoản nợ hơn 100 triệu đồng mà tôi đang đứng tên. Liệu tôi còn có thể cố gắng được không hay phải đưa con về ngoại,nhờ bố mẹ chăm sóc để tôi có thời gian làm thêm kiếm tiền. Tôi quá mệt mỏi khi cố gắng níu giữ gia đình này. Xin ý kiến tư vấn từ quý độc giả,vì hiện tôi không biết nói chuyện với ai nữa.
Thanh Liễu