Năm 1990,bố mẹ của bà Deanna bán ngôi nhà cũ ở Sioux City,bang Iowa chuyển đến một trang trại gần đó. Trước đó bố của bà là quản lý tại một công ty chế biến ngũ cốc,mẹ làm nội trợ. Khi về hưu họ tự trồng cây trái và làm vườn.
Do sống ở nơi khác nên người con gái là nhiếp ảnh gia thường xuyên về thăm bố mẹ,một năm vài lần. Mỗi khi rời nhà,Deanna luôn thấy bố mẹ đứng trước hiên nhà vẫy tay chào tạm biệt đến khi bóng con gái đi khuất.
Một ngày tháng 8/1991,Deanna nghĩ bố mẹ sẽ có ngày rời xa thế giới nên quyết định chụp lại khoảnh khắc này và biến thành một dự án ảnh ghi lại tình yêu thương vô điều kiện mà bố mẹ dành cho con gái.
"Cha mẹ già đi theo năm tháng. Chúng ta không bao giờ biết khi nào mình nói lời tạm biệt cuối cùng với họ",Deanna Dikeman nói.
Bức ảnh đầu tiên bà Deanna Dikeman chụp khoảnh khắc bố mẹ vẫy tay chào con gái năm 1991.
Bức ảnh đầu tiên chụp hình mẹ của Deanna mặc quần short màu xanh chàm,áo hồng tươi. Còn cha mặc quần dài màu be,ông đứng trên bãi cỏ xanh,dưới bóng râm của một cây phong trồng trước cửa nhà. Cả hai không đứng cạnh nhau nhưng cùng mỉm cười và giơ tay chào tạm biệt con gái.
Trong hơn 20 năm tiếp theo,mỗi lần rời nhà,Deanna đều hạ cửa sổ ôtô và hướng ống kính về phía bố mẹ. Lần nào,mẹ của bà cũng phàn nàn "Ôi Deanna,cất cái đó (máy ảnh) đi",nhưng luôn nở nụ cười tươi để tiễn chân con.
Tháng 8/2009 là lần cuối cùng bố của bà Deanna xuất hiện trong ảnh. Trong bức ảnh này ông chống gậy,dựa người vào vợ và vẫy tay chào các con.
Bức ảnh cuối cùng Deanna Dikeman chụp được bố mẹ đứng ở gara của gia đình để tạm biệt cô năm 2009. Ảnh: Deanna Dikeman
Cùng năm,bà Deanna xuất bản một phần của loạt ảnh thành cuốn sách có tựa đề "27 Good-byes" (27 lời tạm biệt). Mỗi hình ảnh đều nhắc lại tình cảm của cha mẹ dành cho con. Đó có thể là hình ảnh họ lùi vào trong gara vào một buổi tối mưa lớn để nhìn con. Là những ngày hè nóng bức hay mùa đông lạnh giá,bố mẹ vẫn quàng khăn,đứng sau đống tuyết và vẫy tay.
Vài tuần sau khi chồng qua đời,mẹ của Deanna nói "không nên chụp thêm ảnh nữa". Nhưng Deanna vẫn tiếp tục chụp mẹ mỗi lần bà tiễn con ra xe. Có những lần chụp mẹ đứng một mình nhưng đôi khi có sự xuất hiện của người thân.
Ngôi nhà của bố mẹ Deanna Dikeman ở bang Iowa (Mỹ) năm 2017 đã đóng cửa sau khi cả hai qua đời. Ảnh: Deanna Dikeman
u1ea2nh chu1ee5p nu0103m 1995.nt","ntu1ea2nh chu1ee5p nu0103m 1996.
nt","ntu1ea2nh chu1ee5p nu0103m 1997.
nt","ntu1ea2nh chu1ee5p nu0103m 2000.
nt","ntu1ea2nh chu1ee5p nu0103m 2001.
nt","ntu1ea2nh chu1ee5p nu0103m 2002.
nt","ntu1ea2nh chu1ee5p nu0103m 2004.
nt","ntu1ea2nh chu1ee5p nu0103m 2006.
nt","ntu1ea2nh chu1ee5p nu0103m 2008.
nt","ntu1ea2nh chu1ee5p nu0103m 2013.
nt","ntu1ea2nh chu1ee5p nu0103m 2014.
nt","ntu1ea2nh chu1ee5p nu0103m 2015.
nt","ntu1ea2nh chu1ee5p nu0103m 2016.
nt","ntu1ea2nh chu1ee5p nu0103m 2017.
nt"]' data-component-value="">
Những bức ảnh cuối cùng thực hiện năm 2017 khi mẹ của bà Deanna chuyển đến viện dưỡng lão. Nhưng mỗi khi các con vào thăm và đi về,người phụ nữ gần 100 tuổi vẫn giơ tay tạm biệt như thói quen.
Cuối năm đó,mẹ của Deanna qua đời. Câu chuyện 27 năm kết thúc bằng bức ảnh chụp toàn cảnh ngôi nhà nhưng thiếu vắng hình bóng của bố mẹ tạo ra một niềm xúc động lớn cho người xem.
Gần một tuần qua,bộ ảnh "27 lời tạm biệt" bất ngờ được một số diễn đàn mạng đăng tải và lập tức tạo thành "cơn sốt",thu hút hàng chục triệu lượt bấm "like".
"Có những khoảnh khắc trong đời,đẹp đến nỗi ta chỉ muốn sống với nó mãi mãi và khoảnh khắc với cha mẹ là một trong số đó",người dùng John K. viết trên diễn đàn mạng lớn nhất thế giới Reddit.
Minh Phương (Theo Newyorker)