Tôi 29 tuổi,độc thân,là nhân viên văn phòng,tự nhận thấy mình là người overthinking. Khi làm việc gì,tôi đều nghĩ quá nhiều và lo sợ thái quá,khó kiềm chế cảm xúc. Ở Hà Nội,với mức lương mười mấy triệu,tôi khó có thể mua một căn nhà trong khi vật giá ngày càng lạm phát trong khi kinh tế ở thời điểm khó khăn.
Tôi làm kế toán,thấy bản thân ù lì khi bắt đầu,nhưng lại rất chăm chỉ và cố gắng khi đã có một công việc hay nhiệm vụ cụ thể. Trước ngưỡng 30 tuổi,tôi như quay cuồng trong mớ hỗn độn,rằng mình nên ngưng một thời gian khoảng 4-5 tháng và học thêm tiếng Nhật hoặc Trung (tiếng Anh của tôi ở mức đọc và gửi mail trao đổi nhưng hiện tại tiếng Anh quá phổ biến,cạnh tranh cao),hay vẫn tiếp tục đi làm nhưng tìm công việc nhẹ đầu hơn,dành thời gian tối học thêm.
Điều tôi phân vân ở đây là bản thân hay bị xao nhãng,lo lắng thái quá và không an yên trong lòng để tập trung làm một việc gì đó,không kiên trì trong mục tiêu của mình. Ví dụ,bỏ ra mấy tháng trau dồi kiến thức,sau đó cộng thêm kinh nghiệm hiện tại,tôi có thể tìm công việc tốt hơn,30 tuổi rồi,tôi cần sự ổn định. Nhưng lại luôn có một luồng suy nghĩ bủa vây tôi rằng mình cần đi làm,cần có thu nhập nếu không lại bồn chồn,bất an. Lắm lúc lại muốn bán hàng online,bán đồ ăn,đặc sản.
Như mọi người thấy đấy,tôi thật tệ,không kiên định,không chính kiến. Tôi tự quăng mình vào mớ hỗn độn,biết điều đó nhưng không thể nào thoát ra. Cảm giác tôi thật tham lam,chẳng hạn đang theo hướng này lại nghĩ có khi hướng kia tốt hơn,sau đó đứng ngơ ngác giữa ngã ba đường,không việc gì ra việc gì. Chưa lập gia đình,đắn đo trong sự nghiệp,đôi lúc tôi ngỡ mình trầm cảm tới nơi. Đầu óc bé nhỏ nhưng suy nghĩ quá nhiều. Mong độc giả chia sẻ,tôi nên làm gì ở hiện tại để bình tâm nhìn lại chặng đường mình đi. Cảm ơn mọi người đã lắng nghe.
Bảo Yến