Ngày đầu yêu nhau,do vợ chủ động tiến tới,tôi lúc đầu không rung động nhưng sau đó đã bị chinh phục bởi sự chân thành của em. Càng bên nhau tôi càng yêu vợ và dùng hết tình yêu để chăm lo cho vợ,gia đình nhỏ. Việc nhà tôi đều san sẻ với vợ như lau dọn nhà cửa,là đồ đi làm cho mình và đồ đi học cho các con,phụ vợ rửa bát,chăm lo việc học hành của con cái.
Vợ cùng tôi đưa đón con cái đi học,học ngoại khóa thì vợ đưa con đi hết. Riêng việc nấu ăn,hầu như vợ làm hết vì tôi đã thử mà vợ chê không ngon. Tôi thấy mình làm vậy cũng giúp vợ được nhiều việc nhưng hình như em vẫn chưa hài lòng. Vợ còn đòi phân chia công việc,tính toán rõ ràng,như vậy sẽ không ai bị thiệt. Tôi nghĩ vợ chồng với nhau ai tính thiệt hơn nên không làm. Tôi đưa ra ví dụ là lương mình nhiều hơn vợ nhưng vẫn để vào tài khoản chung và tôi không có quỹ đen. Vậy mà vợ lại nghĩ tôi nói thế là chê em kiếm ít tiền.
Đỉnh điểm là cuối tuần vừa rồi đi du lịch nước ngoài cùng bố mẹ vợ,em mang tiền mặt nên tôi bảo chi trả bằng tiền mặt đi,sợ trả bằng thẻ ở nước ngoài nhỡ có vấn đề gì rồi khiếu nại mất công,hơn nữa có thể mất phí. Vợ lại không hiểu ý,chắc nghĩ tôi cố tình bắt em trả tiền (một phần tiền mặt là do bố mẹ vợ cho,đi du lịch nhà tôi bao hết nhưng ông bà cho thêm bảo là cho hai cháu) hoặc nghĩ tôi cố tình muốn tiêu tiền của ông bà. Tôi hoàn toàn không có ý đó.
Lần trả tiền thứ hai,tôi bảo trả tiền mặt,vợ không chịu dù còn nhiều tiền mặt,nhất quyết tự trả bằng thẻ của em. Vợ cũng tỏ rõ thái độ không hài lòng trước mặt bố mẹ em,điều này làm tôi không hiểu và rất buồn lòng. Vợ chồng với nhau 10 năm mà chẳng nhẽ em vẫn sợ mất sĩ diện trước mặt bố mẹ đẻ? Hoặc do tôi quá vô tâm? Hay tôi quá hiền để cho vợ tỏ thái độ vậy? Tôi có nên tiếp tục nhẫn nhịn hay buông bỏ?
Hoàng Hải